MÙA SEN NỞ: thơ Hồ Ngạc Ngữ

PTA: Phần lớn thơ của nhà thơ Hồ Ngạc Ngữ ngôn từ đơn giản, gần gũi, quen thuộc, nhưng ý thơ thì sâu lắng đượm tình. Người đọc dễ trực nhận một cảm xúc chân lắm từ những vần thơ như vậy. Là thơ là văn được viết theo cảm xúc của một người bình thường, Muốn hái hoa sen dâng cúng Phật / Sợ đất trời trống một làn hương... Em đang bước từng bước chân thật chậm / Tâm yên bình trong mỗi bước chân không... với những suy nghĩ, cảm xúc và hình ảnh của những hành động quá bình thường như thế mà có khả năng gợi mở lạ kì!

Quý những vần thơ như vậy, lại được nhà thơ rộng lòng chia sẻ, kính mời thân hữu Phương Thảo Am cùng đọc. Mong mọi người cùng vui.

MÙA SEN NỞ

Lòng thanh thản dạo thăm mùa sen nở
Trên hồ xưa thả nhẹ một con thuyền
Muốn hái hoa sen dâng cúng Phật
Sợ đất trời trống một làn hương

Tháng Tư về, chùa vọng những tiếng chuông
Rơi trầm tịch trong cuộc đời cơm áo
Mấy ai hiểu khi tâm còn phiền não
Như những mầm sen chưa vươn khỏi đất bùn

Đi qua cuộc đời nắng gió mưa tuôn
Những đóa sen vượt lên từ bùn đất
Khi ta sống với tấm lòng chân thật
Sẽ thấy cõi người nở những mùa sen

HỒ NGẠC NGỮ
20/05/2018