Ai tu thiền định thì nhớ như vầy: Đi đứng ngồi nằm trong tĩnh lặng, thấy nghe ngửi nếm thảy an nhiên. Để cho cái tâm của mình an. Thấy biết thấy, nghe biết nghe. Thấy tốt biết tốt, thấy xấu biết xấu. Mình không bực vì việc xấu, cũng không thích vì việc tốt. Bởi vì xấu tốt đó thảy đều ở bên ngoài. Việc của mình là làm cho tâm của mình tốt, giữ cho tâm của mình tốt.
 
Tu tập thì phải biết tu tập cả thân và tâm. Thân tu mà tâm không tu, để tâm thích hay không thích, chạy theo cái vừa ý hay không vừa ý bên ngoài, thì coi như chưa có tu.

PTA: Cùng dõi theo bóng các bậc thầy đi trước, Tịnh Viên cư sĩ thỉnh thoảng ghé qua PTA đàm đạo, chia sẻ cùng thân hữu nơi đây những kinh nghiệm mà cư sĩ đã góp nhặt được khi có duyên thân cận quý ngài. Tịnh Viên cư sĩ hay kể những câu chuyện rất đời thường, đôi khi là tầm thường như không có gì để kể để nói. Nhưng qua cái nhìn của cư sĩ, những chi tiết rất đời thường lại trở nên sâu sắc. Đôi khi cư sĩ lại không nói, chỉ gợi gợi rồi cười và... thở thôi. Rất khó hiểu. Cái thở...phào ở đây là một ví dụ.

tuy duyen

Thời gian mình hay theo Thầy trong các chuyến đi "giám sát thực địa", Thầy hay nói với mình về vấn đề tùy duyên. Vâng, với Trưởng lão Giác Dũng, tùy duyên, ít nhất là trong thời điểm đó, 2010-2012, tại những địa điểm mà thầy trò mình đi qua, đã là một vấn đề khá hệ trọng.

MinhThanh
Lần đầu đặt chân đến Tịnh xá Ngọc Phương, thầy cảm nhận nơi đây có một đạo tràng nề nếp và tu tập trang nghiêm. Điều đó đã khiến thầy rất hạnh phúc. Thầy cũng cảm nhận có sự cộng hưởng tổng thể được đóng góp bởi mỗi thiền sinh. Mỗi phật tử tu tập đã tạo nên sự cộng hưởng chung thành một tập thể trang nghiêm, thanh tịnh.
 
Thương yêu và Thái độ sống là một chủ đề ý nghĩa vì thương yêu mang tính chất giao hòa giữa cuộc sống, nhưng thương yêu phải tỉnh thức. Tỉnh thức có ý nghĩa chuyên sâu hơn nhưng lại không xa rời thực tại cuộc sống.