Em đã vào chùa, chọn cảnh tịnh không
Điều ngăn trở là trăm nghìn cái tưởng
Tưởng nghĩa mẹ cha, tưởng tình làng xóm
Hãy quên đi, nhớ kho báu nhà mìnhNgười xưa dặn dò, Phật chẳng khác chúng sinh
Chỉ tâm ấy, khác nhau mê và ngộ
Cũng một vầng trăng, mây che không tỏ
Mây đã tan rồi, trăng sáng mênh môngCó những ngoại duyên ngăn trở trong lòng
Kẻ ghét người thương, kẻ sinh tâm luyến ái
Điều đã bỏ em đừng giữ lại
Vì thân này, ngũ uẩn giai khôngEm vào chùa sống với mênh mông
Tâm thanh tịnh xem cuộc đời huyễn mộng
Không chấp Phật, không chấp ma, như gió vào nhà trống
Phá vỡ chiêm bao trong một bước thiềnHỒ NGẠC NGỮ
20/06/2018FB HNN